Càng nghĩ càng sướng, ngay lập tức sai người trọng thưởng hai vị cao thủ pháp trận được mời đến, vừa hỏi:
Hai vị có phải là có thể phá vỡ kết giới Âm Dương này không?
Liễu công tử nói đùa, pháp trận linh lực bình thường, lợi hại một chút, chúng tôi còn có thể thử một chút, còn Âm Dương kết giới thì thật sự là vô năng vi lực.
Cũng đúng, thôi vậy. Nhưng vẫn còn nửa tháng thời gian, bản công tử đợi chính hắn đi ra.
Hai vị cao thủ nhìn nhau cười một tiếng, chủ nhân không có ý kiến, thế là có tiền rồi, không một chuyến tay không. Ngẩng đầu nhìn thấy Liễu Kình Thiên tâm tình không tệ, thăm dò hỏi:
Có thể dùng Âm Dương chi lực, không phải hạng người tầm thường, không biết là vị tu giả nào bày ra?
Hừ, một luyện sư bình thường tên Vương Kỳ, chỉ là Võ Đế cảnh sơ kỳ, chẳng có bản sự gì. Kết giới này, e rằng là mượn pháp bảo, dùng xảo lực. Chuyện này còn xin hai vị giữ bí mật, thù lao gấp bội.
Nhất định. Đa tạ Liễu công tử.
Trở về thành, Liễu Kình Thiên trở lại Liễu gia, lập tức lần thứ hai dâng thư lên Liễu Tiên Đồ, nói rõ chuyện Âm Dương Giản, thúc giục Liễu Tiên Đồ nhanh chóng phái người tới, đợi Vương Kỳ vừa từ bí cảnh đi ra, liền bắt lấy hắn. Âm Dương Giản là trọng bảo, Liễu Kình Thiên trong lòng vô cùng lo lắng, một khắc cũng không muốn đợi thêm. Thường Bất Nghĩa tương tự lo lắng viết thư cho bản gia Vạn Tiên Hồ, thúc giục bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818938/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.