“Oa......” Đồng Đồng òa khóc. Vương Kỳ vội vàng ôm Đồng Đồng lên, an ủi nói: “Không sao, đừng sợ, có đại ca đây.” Đồng gia chủ tức giận, cũng không kiềm chế nữa, banh họng hét lên: “Ngươi đánh rắm, cái đồ thượng lương bất chính hạ lương oai, mấy người tổ tôn các ngươi đã gây ra bao nhiêu chuyện cho Đồng gia rồi? Nếu không phải chúng ta chống đỡ, Đồng gia sớm đã bị các ngươi họa hại rồi, ta thấy hai người bọn chúng mới đáng chết.” Đại trưởng lão âm thầm vận lực, một chưởng xuống đập cái bàn nát tan. Mọi người lập tức yên tĩnh lại, Đồng Đồng ghé vào lòng Vương Kỳ, không dám lớn tiếng khóc, không ngừng nhỏ giọng nức nở. Đại trưởng lão dựng lông mày trừng một cái, giận dữ hét: “Tất cả im miệng.” Quay đầu nhìn về phía Đồng Dĩ Hạo hỏi: “Dĩ Hạo, thương thế của ngươi hoàn toàn khỏi rồi, hay chỉ là hơi thuyên giảm thôi? Hỏa Linh Chi, ngươi đã ăn rồi?” Hai vị trưởng lão kia đáp lời nói: “Làm sao có thể hoàn toàn khỏi được, nhiều đại phu như vậy đều nói không khỏi được, hắn ăn một cây Hỏa Linh Chi là có thể khỏi sao? Chẳng qua là lãng phí linh dược mà thôi.” Đồng gia chủ: “Im miệng, đang hỏi ngươi đấy à? Chỉ có ngươi ăn là không lãng phí sao?” Đồng Dĩ Hạo: “Bẩm Đại trưởng lão, Hỏa Linh Chi ta cũng không có ăn, nhưng thương thế quả thực đã hoàn toàn khỏi rồi.” Đại trưởng lão: “Không ăn Hỏa Linh Chi, thương thế làm sao mà khỏi?” “Vương Kỳ có thể trị kỳ thương quái bệnh, chính là chính hắn trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818909/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.