Vương Kỳ thầm than tiếc, sao cứ không nghe lời chứ, đây chẳng phải vội vàng chịu chết sao? Kết quả là Hỏa Linh Chi vẫn phải tự mình đi lấy. Bỗng nhiên Địch Yên Dung từ phía sau đi tới, nói:
Liễu công tử chậm đã, ta vừa nhìn một chút vị trí của Hỏa Linh Chi, nó ở dưới vách núi hơn một trăm mét, cách phía dưới vách núi lại là ba bốn trăm mét. Nơi đây vách núi dốc đứng, rất không dễ hái.
Không bằng để vị Luyện Sư này đi, chúng ta khống chế lại cặp mẫu tử này, người này tự xưng tri ân báo đáp, chắc hẳn sẽ không chạy trốn.
Liễu công tử cơn giận hơi dịu đi, cười to nói:
Đúng, vẫn là ngươi thông minh. Trước đó nói người này có thể tìm thấy Hỏa Linh Chi, quả nhiên chúng ta đi theo hắn liền tìm được rồi. Bây giờ tình cảnh này, ai đi xuống mất mạng cũng không tốt, cứ để hắn đi là vừa đúng.
Người đâu, bắt lấy mẹ con Đồng gia, vừa hay trở về còn có thể cùng Đồng gia, tiếp tục tính toán sổ sách cũ.
Địch Yên Dung:
Đa tạ Liễu công tử khen ngợi, đợi trở về Thiên Phủ thành, một đoàn người chúng ta muốn có một chỗ để dấn thân, còn mong Liễu công tử thành toàn.
Dễ nói, năng lực mạnh biết làm việc, nhà ai mà chẳng tranh nhau muốn có, đã vậy mấy vị hiệp sĩ nguyện ý đến Liễu gia hiệu lực, tự nhiên đãi ngộ sẽ ưu việt.
Đa tạ Liễu công tử.
Địch Uyển Dung giận dữ:
Địch Yên Dung, ngươi quá đáng rồi!
Vương Kỳ ngăn cản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818905/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.