Hôm sau, sáng sớm nữ tử cho Vương Kỳ ăn một bát cháo thịt, dạy Đồng Đồng cho Vương Kỳ uống đan dược, dẫn người ra ngoài tìm Hỏa Linh Chi, vừa đi là một ngày. Doanh địa rất yên tĩnh, trừ Đồng Đồng, chỉ có vài tạp dịch ở bên ngoài trông chừng đồ vật. Đồng Đồng chạy ra chạy vào chơi đùa, phần lớn thời gian vẫn là ở trong trướng bồng, lúc thì cho uống nước nóng, lúc thì đấm vai xoa chân hành hạ Vương Kỳ, khiến Vương Kỳ đau đến nhe răng trợn mắt. Vương Kỳ vội vàng dùng linh thức tìm đến Đạo Nhất, hỏi:
Đạo Nhất, ngươi có biết liệu thương không?
Phù Dao không có ở đây, Bạch Hoa không có ở đây, đan dược hồi phục cao cấp của mình cũng không có cách nào lấy một bình ra ăn, cứ thế này phải nằm đến khi nào. Đạo Nhất:
Biết, nhưng ngươi tốt nhất nên hỏi trước, nơi này là nơi nào, tu giả có trình độ gì, ta giúp ngươi khống chế một chút tốc độ hồi phục, tránh để người khác xem ngươi như quái vật.
Trước tiên trị một chút cổ họng, ít nhất cũng để ta có thể nói chuyện.
Đạo Nhất đánh ra một đạo lưu quang, vận chuyển quanh thân, không chỉ điều trị một chút cổ họng, còn giúp Vương Kỳ thông kinh lạc, có thể hành động rồi.
Tự mình chú ý giả vờ một chút, đừng để liếc mắt liền nhìn ra đã không sai biệt lắm rồi.
Phượng Hoàng Yêu Linh xáp lại gần, khinh thường nói:
Giả vờ cái gì mà giả vờ, thương thế khỏi rồi thì đi, người cũng không quen biết, còn ở với bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818903/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.