Mọi người khựng lại, nét mặt tràn đầy hi vọng. Thái Nhất Môn dùng kế hay, một chiêu điệu hổ ly sơn thật hay, vậy thì cứ để bọn chúng nếm thử thế nào là tương kế tựu kế. Nha nha cái đồ quỷ quái, trước tiên cứ diệt sào huyệt Thái Nhất Môn rồi nói sau. Ám Linh nói:
Nếu đối phương chịu phối hợp thì được. Nhưng ta dùng đại chiêu, tiêu hao cũng không nhỏ đâu, những ai dưới Bát Tinh Luyện Sư thì miễn đi.
Cúc Hà Vi cười mừng như điên nói:
Được! Cứ quyết định như vậy đi, những ai không bị thương của Càn Khôn Môn đi cùng ta, Hắc Diệu, ngươi cũng đi theo ta. Những người khác trở về tông môn cứu viện. Nếu người Thánh Vực tới, quay lại tiếp ứng chúng ta một tay.
Kế này khả thi, mọi người nhìn nhau cười một tiếng, lập tức chia quân làm hai đường, toàn tốc xuất phát. Cách Càn Khôn Môn năm trăm mét, mọi người một đường chạy nhanh đến nơi, không ngừng lại, thẳng tắp lao về Càn Khôn Môn. Nhưng là, sau khi người đi trước xông qua, trong không trung một đạo ba động lan ra, giống như đụng phải lò xo, một tiểu tử bị bật trở lại. Người phía sau không kịp dừng lại, liên tiếp va vào đuôi nhau, ôm lấy đầu hô to hỏi:
Sao đột nhiên dừng lại rồi?
Không vào được.
Mọi người tản ra, liên tục thử, từng người một bị bật trở lại. Mấy vị chưởng sự nhìn nhau, cuối cùng Phù Duy Sơn nói:
Đừng thử nữa, đây là không gian phong tỏa, thảo nào truyền âm phù không có hồi âm, quả nhiên là đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818875/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.