Mọi người nhìn lướt qua lẫn nhau, từng người đếm số, quả nhiên lại có thêm một người. Đồng loạt nhìn về phía cái tên mặt dính đầy bùn đất vàng, bộ dạng như một con khỉ ngốc kia. Vẻ mặt hắn vô cùng thận trọng, đến cả bốn vị chưởng sự cũng phải dừng lại. Tên khỉ ngốc vội vàng cào lớp bùn đất vàng trên mặt ra, nhưng dù khô khốc đến mấy cũng không cào sạch được. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Phù A nói:
Phù huynh, cho chút nước.
Phù A không động đậy, tên khỉ ngốc cuống lên:
Là ta, Từ Triết.
Bừng tỉnh đại ngộ, hai trăm đệ tử Lăng Vân Tông đều trận vong, Từ Triết một mình trở về là không thích hợp. Không cải trang một chút thì cũng không tiện rời đi, lẫn vào Càn Khôn Môn còn tránh khỏi bị thương nhầm, đúng là một cách hay. Phù A ngưng tụ một đoàn nước nhỏ từ hư không, vỗ lên mặt Từ Triết rửa sạch. Hắn ngượng ngùng cười nói:
Từ huynh cơ trí, sao không nói sớm một tiếng, tránh hiểu lầm.
Từ Triết:
Không sao, có thể sống mà ra là được. Diệt môn Lăng Vân Tông, bên trong có nội ứng. Ta đã chuẩn bị xong ở Vân Trúc Phong rồi, các ngươi khi nào có thể ra tay?
Bốn vị chưởng sự sửng sốt một chút, nhìn về phía Phù A hỏi:
Chuyện gì vậy?
Phù A:
Nói ra thì dài dòng lắm, chúng ta cứ vào trước rồi nói sau.
Vương Kỳ mấy bước đi đến bên cạnh Từ Triết, dẫn Từ Triết vào trong, vừa hỏi:
Từ huynh, sao chỉ một mình ngươi, hai người kia đâu rồi?
Hai người họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818871/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.