Cúc Hà Vi lui ra. Chờ tâm trạng hưng phấn của các đệ tử thoáng chút lắng xuống, Lăng Tiêu đứng ra nói:
Lăng Như An, Vương Kỳ, hai ngươi lên đây.
Vương Kỳ thật sự cảm thấy trong trường hợp này, nói chuyện của hắn và Lăng Như An không quá thích hợp, nhưng vừa nhìn thấy thần sắc kiên quyết của Lăng Chưởng sự, hắn không dám chần chừ, lập tức lên đài. Lăng Như An mặt không chút biểu cảm, có lẽ vì vết thương chưa lành hẳn, đi lại vô lực, sắc mặt có chút tái nhợt. Lăng Tiêu nhìn về phía Lăng Như An, trực tiếp hỏi:
Như An, từ khi Vương Kỳ gia nhập Thánh Sơn Phân bộ, mâu thuẫn giữa ngươi và hắn, chính ngươi hãy nói.
Lăng Như An có chút cau đôi mi thanh tú, nhẹ giọng kể lại toàn bộ sự việc sau khi Vương Kỳ đến Thánh Sơn một lần, cuối cùng nói:
Ta đố kị Vương Kỳ trực tiếp gia nhập Đặc Chiến Bộ, được đặc cách đề bạt thành thân truyền đệ tử, trong khoảng thời gian đó ta có nhiều trở ngại, tự nguyện nhận phạt.
Vương Kỳ nhìn Lăng Như An, cũng cau chặt lông mày, chỉ là mặt hắn quá đen nên không nhìn ra. Lăng Như An này, có tư tâm, nhưng cũng là người dám làm dám chịu, đại thể cũng là vì Càn Khôn Môn mà suy nghĩ, hoặc có thể nói là vì quan hệ với Phí Hữu Sơn mà có chút cảm giác mình là người bị hại. Hận ý của Vương Kỳ đối với Lăng Như An có chút phức tạp. Biểu hiện của Lăng Như An hôm nay cũng rất khác thường, là vì trước đó hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818850/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.