Cảm giác trên tay không đúng, Vương Kỳ quay người nhìn lại, nha đầu Lăng Như An này lại dùng sức kéo chính nàng xuống, vậy mà không ném lên được.
Lăng sư tỷ, ngươi đã thua rồi, có phải là nên xuống sân nghỉ ngơi không?
Lăng Như An nắm vết thương, dùng sức chống đất ngồi dậy, vận chuyển linh lực gay gắt nói:
Im ngay! Thắng thua của ta không cần ngươi đến nói.
Nàng dùng sức duy trì không ngã xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Bật Hi, hận ý đầy trời. Âm lạnh cường đại không cách nào chống đỡ, đây chính là lực lượng thuộc tính ám, đây chính là bản sự của ma nhân lợi hại, hoàn toàn không có chút lực phản kháng. Bật Hi nhìn về phía Vương Kỳ tiến vào khu vực tỉ đấu, mãn ý cười nói:
Vương Kỳ, ngươi đây là đồng ý tỷ thí rồi sao?
Ngươi chờ chút đã. Lăng Như An, ta đã sớm chịu đủ ngươi rồi, ngươi tưởng ngươi là ai chứ, chuyện gì cũng muốn chen chân vào quản lý sao? Hiếu thắng đúng không? Được, ngươi đi bế quan tu luyện, có bản sự thì cứ dùng tu vi thực sự mà làm hạ thấp đi ta, đừng lén lút giở trò sau lưng, dùng chức quyền áp người, chỉ biết nói mồm, hành vi tiểu nhân, thật đáng khinh bỉ.
Đừng trừng ta, ngươi tưởng ngươi là quân tử sao? Phi! Đừng bôi nhọ quân tử. Cái chút tâm kế đó của ngươi, kẻ rỗng tuếch còn hay khoe khoang, chi bằng Phù Dao trực tiếp làm nũng còn hơn.
Khục, nói sai rồi. Nói chung tâm kế của tiểu nhân thì chính là muốn lén lút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818845/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.