Không phải. Rừng lớn chim gì cũng có, một tông phái lớn như Càn Khôn Môn, khó tránh khỏi xuất hiện vài bại loại. Một số Luyện Sư từng chịu phạt, tự mình thoái xuất tông môn, cùng với một số Luyện Sư bị trục xuất khỏi tông môn, cùng nhau sáng lập nên Hỗn Nguyên Tông.
Luyện Sư trong đó không nói là bất học vô thuật, thì cũng kém không nhiều, nhất là đều có hận ý với Càn Khôn Môn. Mà người của Hỗn Nguyên Tông, đa số người sáng lập đều xuất thân từ Càn Khôn Môn, nên lại có sự e ngại, cũng có thể nói là kính ý đối với Càn Khôn Môn.
Có hận mà không dám đánh, lại không muốn không đánh, nên đã tìm một phương thức phát tiết tương đối ôn hòa, đó là tổ chức đệ tử lên môn phái khiêu chiến, nhân tiện kiểm tra thực lực đệ tử mỗi đời của Càn Khôn Môn.
Vương Kỳ:
Thua thì lần sau lại đến, thắng thì quan sát một phen, chờ cơ hội diệt môn.
Không sai biệt lắm.
Một đám thổ phỉ, vì sao không tiêu diệt chúng?
Không có lý do. Hoặc là nói, Càn Khôn Môn đường đường danh môn chính phái, không thể động một chút là ra ngoài diệt môn. Tuy nhiên hiện tại Hỗn Nguyên Tông đã cấu kết với ma tộc, thì không thể giữ lại nữa.
Vương Kỳ bất giác nhìn Nghiêm Tùng một cái, người này nói chuyện thật có ý tứ.
Không phải bởi vì, những người kia đa số từng là đồng môn, ít nhiều có chút tình cảm, nên không hạ thủ được sao?
Đừng nói những lời khó xử như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818843/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.