Vương Kỳ và Thường Bách Linh một đường cấp tốc truy đuổi, Phong Lôi Trận thì vứt lại nguyên chỗ không thèm quản, điên cuồng chém giết đệ tử Thái Nhất Môn. Đệ tử Thái Nhất Môn còn sống sót, lại không muốn chết dữ, mắt thấy không thể thoát khỏi sự truy sát của Vương Kỳ và Thường Bách Linh, nhao nhao thi triển huyết độn chi thuật, toàn lực chạy trốn. Kẻ địch không còn, Vương Kỳ và Thường Bách Linh đành phải trở về. Tại nguyên chỗ, trong Phong Lôi Trận, từng đoàn hồng hoa liên tục bắn tung tóe, từng cỗ thi thể cuốn lên thiên không, từng tiếng kêu thảm thiết chấn động điếc tai. Đột nhiên, linh lực trên thân Thường Bách Linh suy yếu, ngũ thải hoa chủng khô héo rơi xuống, Phong Lôi Trận nhỏ một chút, uy lực cũng suy yếu đi rất nhiều. Các tu giả còn sống lay lắt trong trận, cảm thấy đã có cơ hội, liền ào ào lao ra, xông về phía Thường Bách Linh và Vương Kỳ. Thường Bách Linh hô lớn:
Phù Dao, giải trừ pháp thuật, một nhóm tiểu lâu la, không cần nữa.
Vương Kỳ quay người bỏ đi, đáp xuống trong rừng cây cách đó năm mươi mét, chặn Hách Liên Khuyết và hai tên thân vệ trọng thương lại, cười hỏi:
Hách Liên huynh, muốn đi đâu vậy?
Hách Liên Khuyết mắt trợn trắng nhìn lên trời, lập tức cảm thấy xong rồi, nhưng khẩu khí này hắn nuốt không trôi, dựa vào cây mắng to:
Vương Kỳ, ngươi đúng là tiểu nhân gian trá, chết không yên lành.
Lời này từ đâu mà nói ra? Là ngươi muốn tìm ta hợp tác, ta không nên đồng ý sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818776/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.