Cách địa điểm giao chiến giữa Hàm Nguyên Quốc và các thế lực Uyển Thành, trên một mảnh đất hoang bên ngoài ba dặm. Vương Kỳ đồng ý cho Mưu Phi Hạo mấy người gặp Ám Cổ Phù, sau khi triệu hồi Ám Linh ra, nói:
“Mấy người này là đệ tử Thái Nhất Môn, bọn họ nói muốn gặp ngươi.”
Ám Linh:
“Ồ? Thái Nhất Môn, nếu ta không nhớ lầm, đó là tông phái tin thờ Ma Thần. Mấy người các ngươi muốn gặp ta, có chuyện gì?”
Mưu Phi Hạo mấy người cẩn thận từng li từng tí lùi lại, nhỏ giọng nói chuyện:
“Mưu sư huynh, đây chính là Ám Cổ Phù, lại là hình người, nghe nói Ám Cổ Phù uy lực cực mạnh, có thể đánh không?”
“Uy lực của Ám Cổ Phù rất mạnh, nhưng mà nghe nói Ám Cổ Phù này là một nửa tàn phế, ngày đó năm vị sư thúc từng giao thủ với nàng, tấn công dữ dội, nhưng vẫn có thể phòng ngự. Đã báo lên rồi, không thể thả Vương Kỳ.”
“Đúng vậy, không làm được nhiệm vụ về cũng phải chịu phạt. Nếu không thì, chúng ta về trước đi khởi động di tích Tứ Thánh Tông, hoàn thành một nhiệm vụ thì được một cái. Nếu xảy ra ngoài ý muốn, chúng ta rút lui, cũng bị phạt nhẹ hơn.”
“Phì. Ngươi đúng là đồ nhát gan, có thể hay không đừng mỗi lần ra nhiệm vụ đều nghĩ đến việc bị phạt, mà phải nghĩ đến việc lập công, biết hay không?”
“Nhưng mà, đây chính là Ám Cổ Phù, sư thúc là Võ Đế cảnh, chúng ta còn kém xa lắm.”
“Đúng vậy, Mưu sư huynh, vẫn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818774/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.