Chậc chậc, vậy mà là đồ thật. Người kia từng nói, bí bảo như thế này chỉ trao cho người có thực lực, đã ban cho ngươi, chứng tỏ thực lực của ngươi không tệ.
Đáng tiếc, đối đầu ta, ngươi vẫn là muốn chết. Quan tài mang đến chưa? Ma Khôi Tông kính trọng người chết, lát nữa đánh xong sẽ lập cho các ngươi một nấm mồ, cũng miễn cho bị yêu thú gặm mất. Đương nhiên, nếu thực lực mạnh, có thể làm khôi lỗi của chúng ta, đến lúc đó ta sẽ đổi cho ngươi một cái quan tài thượng giai.
Cũng không sợ nói khoác lác mà bị đứt lưỡi, không biết quan tài mà các ngươi đang cõng bên trong có đủ lớn không, có thể hay không chứa vừa ngươi và hai con khôi lỗi? Nếu là có thể, lát nữa các ngươi chết, cũng có thể giúp các ngươi đoàn viên với khôi lỗi của mình.
Phì!
Đại đệ tử kéo quan tài trên lưng đến bên cạnh, chọc xuống đất, dùng sức vỗ mở, lập tức một con khôi lỗi tối đen như mực xông về phía Vương Kỳ.
Hôm nay sẽ cho ngươi xem, thế nào là gió lớn, làm đứt lưỡi của ngươi.
Vương Kỳ bất động, một ý niệm ném Kha Vân lên, đồng thời lấy ra khôi lỗi gỗ nhận được trong sơn động Trường Thanh Thụ, phối hợp với mình liên thủ công kích về phía Đại đệ tử Ma Khôi Tông.
Cho ngươi xem khôi lỗi trân tàng của ta, tuyệt đối đừng thèm nhỏ dãi nhé. Kha Vân, chính ngươi đánh.
Kha Vân đang ngủ mơ thoáng cái bị ném ra ngoài, còn chưa thấy rõ bên ngoài là cái gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818759/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.