Chiến đấu kết thúc, Nhan Thiếu Khanh từ trong vũng máu bước ra, con đường phía trước không người ngăn cản, phía sau cũng không còn ai truy sát, một số người đến sau, không dám ra tay, đều tự mình tản đi. Cứ chờ đợi nữa đã không còn ý nghĩa, Vương Kỳ một mình nhảy ra, Huyền Vũ Kinh hộ thể, trong tay hai mặt thôn phệ lốc xoáy ngưng tụ, lập tức công kích về phía Nhan Thiếu Khanh. Sẽ là một trận khổ chiến, nhưng Vương Kỳ cũng không cảm thấy mình không có phần thắng. Nhan Thiếu Khanh từ phía sau lấy ra Phương Thiên Họa Kích, chặn Vương Kỳ lại, xoay người dùng sức vung hắn bay đi, ý vẫn còn chưa hết, cười lớn nói:
Thấy trên mặt đất nhiều thi thể như vậy mà ngươi còn dám ra, chắc hẳn là một cao thủ, vừa hay để ta vận động gân cốt một chút.
Vương Kỳ không nói gì, cận thân nhục bác, tiếp tục mãnh công. Thiên Giai Minh Phù Khải Giáp, có thể phòng ngự mấy trăm đạo Thiên Giai phù lục công kích, phải ra tay mạnh trước để phá vỡ phòng ngự. Nhan Thiếu Khanh dựa vào ưu thế khoảng cách của Phương Thiên Họa Kích, không cho Vương Kỳ cận thân, phía trước Phương Thiên Họa Kích liên tục đâm tới. Vương Kỳ một trận né tránh, không thể né tránh được cơ hội Phương Thiên Họa Kích cận thân, lấy ra Linh Kiếm chặn Phương Thiên Họa Kích, một tay nắm lấy tay cầm trường kích, sau đó thu hồi Linh Kiếm, nghiêng người xông lên, một mặt thôn phệ lốc xoáy đặt tại trên lồng ngực Nhan Thiếu Khanh. Lập tức kim quang lóe lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818753/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.