Buổi tối, màn đêm buông xuống, tất cả những dục vọng âm thầm ngo ngoe rục rịch đều tháo xuống mặt nạ, phấn son đăng trường. Tại doanh địa Hàm Nguyên Quốc, bên ngoài túp lều nơi Vương Kỳ cùng một đoàn người khác cư trú, phía sau một túp lều gần đó, Hách Liên Khuyết dẫn theo hơn mười cao thủ còn lại của Cổ Lâm Quốc đi tới. Hách Liên Khuyết:
Hàn huynh, đó chính là mấy cái lều mà Vương Kỳ và đoàn người đang nghỉ ngơi, vừa vặn Vương Kỳ không có ở đây, những người khác mạnh cũng chỉ có hai Võ Tôn tam trọng, còn một người thuộc tính Mộc. Còn lại chẳng qua là Võ Tôn nhất trọng, nhị trọng, với người của Hàn huynh, chắc hẳn không thành vấn đề chứ?
Hàn Nhất Đàm thực lực hơi yếu, cũng là Võ Tôn tam trọng, mười tên Thẩm gia thân vệ còn lại đều là Võ Tôn tam trọng, Thẩm gia lão đại càng là Võ Tôn tứ trọng, đối phó những người này đúng là việc nhỏ như con thỏ. Vương Kỳ à Vương Kỳ, anh hùng thì đi tìm anh hùng kết minh, dẫn theo một đám cặn bã, chẳng qua chỉ là vướng víu mà thôi. Hàn Nhất Đàm sắc mặt ngưng trọng, khẽ mím môi nói:
Đa tạ Hách Liên huynh.
Hợp tác với Vương Kỳ, Cổ Lâm Quốc tự nhiên là kiên quyết phản đối, cho dù không tiến vào di tích Tứ Thánh Tông, bọn họ cũng phải giết Vương Kỳ. Thế nhưng là thái độ của Hách Liên Khuyết, quả thực khiến người ta đau lòng. Người ở dưới mái hiên thấp không thể không cúi đầu, nhưng thù vẫn phải báo.
Côn Ngô Sơn thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818751/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.