Vậy thì càng phải nhanh chóng, lỡ may lát nữa xảy ra chuyện gì, độc không giải được thì phiền phức rồi.
Lão tổ để Phù Dao trước giải độc, vùi đầu chính mình tiếp tục nghiên cứu Cửu Chuyển Hồi Mệnh Đan, không lên tiếng. Vương Kỳ và Phù A cảnh giác nhìn về phía phương hướng mọi người công kích thực vật yêu thú, vô tình mà lại thật sự đánh ra không ít đồ vật. Nhưng là sau khi các tu giả lấy đồ vật, dục vọng muốn càng nhiều bảo vật càng thêm mãnh liệt, dưới sự điên cuồng công kích, thực vật yêu thú đổ nát không chịu nổi, thương tích liên miên. Ám Linh bay nhanh từ giữa mấy thực vật yêu thú bay qua bay lại, bỗng nhiên bứt ra, bay lượn ở không trung phía bên ngoài góc mấy người Vương Kỳ, cười nói:
Tới rồi, ha ha, phương pháp chiến đấu của thực vật yêu thú cũng rất thú vị.
Vương Kỳ đứng dậy đi ra bên ngoài, không hiểu hỏi:
Có chuyện gì thế?
Nhìn thì liền biết rồi.
Từ khóe mắt, Phù A cũng đi tới, Ám Linh thấy mấy người mặt lộ vẻ lo lắng, nói:
Yêu thú bên này không nhận đến công kích, không sao, an tâm ở lại là được.
Phù Dao gia tốc giải độc cho Từ Triết, không có đan dược sẵn có, từng loại dược thảo vò nát thành nước, trực tiếp bôi đến trên da Từ Triết, luyện hóa nhập thể. Phía trước, thực vật yêu thú bị mọi người chặt thành phế sài, bỗng nhiên động đậy. Cành cây tê liệt trên mặt đất một lần nữa nối lại, một trận năng lượng tràn ra, các thực vật yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818734/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.