Bóng đen rơi xuống, linh lực trong sơn động rõ ràng chấn động một chút, toàn bộ nhũ thạch trụ đang lặng lẽ di chuyển đều dừng lại, một trận gió thổi vào, con đường phía trước bỗng nhiên rộng mở. Vương Kỳ tiến đến gần xem xét, chính là một đám cỏ hỗn độn, không phải yêu thú thuộc tính ám, nhưng bên ngoài lại bọc một tầng ma lực, quả thật rất giống khí tức của Hắc Diễm Hổ.
Đây là thứ gì? Một vật nhỏ như vậy, vậy mà lại điều khiển cả pháp trận huyễn thuật của sơn động. Bạch Hoa, ngươi tìm cái gì vậy?
Hắc Diệu, hắn nhất định đã đến.
Phù A:
Nhuyễn Bồ Quỳ thảo, lá cỏ mềm mại và có tính dai, nằm sấp thoải mái lại không dễ đứt, Hắc Diễm Hổ rất thích ngủ trên loại thực vật yêu thú này.
Dưới sự xâm nhiễm lâu dài, Nhuyễn Bồ Quỳ cũng sẽ bị nhiễm khí tức của Hắc Diễm Hổ, Hắc Diệu vốn không ở đây, chỗ này có thể còn có những Hắc Diễm Hổ khác.
Mọi người lại cả kinh một lần nữa,
Không phải chứ, Hắc Diễm Hổ, loại ma thú đó ư?
Bạch Hoa:
Không có, Hắc Diệu đã nói, Hắc Diễm Hổ chỉ còn lại hắn một con, cũng không nói dối.
Vương Kỳ:
Vậy ma khí trên cỏ này là từ đâu tới? Bách Hoa Tông quả nhiên có bí mật.
Từ Triết:
Tất cả mọi người cẩn thận chút, đi ra sơn động trước.
Trong sơn động trải qua một phen kinh hãi, mọi người đâu còn muốn ở đây chờ lâu, lập tức chạy ra ngoài về phía lối ra. Dù sao trước tiên cứ đến Bách Hoa Tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818724/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.