Vương Kỳ liếc mắt nhìn Vương Ỷ Thiên, quay đầu nhìn về phía Vương gia chủ và mấy vị trưởng lão, nói:
Quả thật có chút quan hệ với công pháp, chúng ta đổi chỗ khác nói chuyện.
Vương Ỷ Thiên khẽ lắc đầu thở dài, xoay người kéo Vương Thành bị chôn ở dưới vách tường ra, cười tủm tỉm hỏi:
Gia gia không sao chứ?
Vương Thành ôm bụng thở hổn hển từng ngụm lớn, hận đến mức cắn răng nghiến lợi,
Giết hắn, giết hắn, bất kể ngươi muốn gì, ta đều cho ngươi.
Đây là bước cuối cùng chuyển hóa thành ma tộc của Thánh Quả, sau khi luyện hóa, ngươi là có thể khống chế những nhân loại sử dụng Thánh Quả phổ thông kia, mối thù của mình, vẫn là chính mình báo đi. Đương nhiên, tốt nhất là chờ sau khi Triều Thánh mở ra, chúng ta rời đi.
Vương Thành một tay cướp lấy Ma Chủng, gần như điên cuồng cười nói:
Tốt, tốt, đa tạ Ma Thần đại nhân.
Vương Ỷ Thiên cười tủm tỉm vỗ vai Vương Thành,
Không cần, ai bảo ngươi là gia gia của ta chứ.
Gia gia tốt, ngàn vạn lần đừng làm ta thất vọng. Trong thư phòng của Vương gia chủ, Vương Kỳ đang âm thầm chép 《Huyền Vũ Kinh》, mấy vị trưởng lão vừa xem vừa thảo luận, lúc thì cảm thán khó tu luyện, lúc thì cảm thán phẩm giai chi cao, lúc lại thở dài không ngớt. Hai vị trưởng lão đã tiếp nhận Ma Chủng, một bọn với Vương Thành kia, chính là trong lòng đang cuộn trào mãnh liệt. Khi rời khỏi quảng trường diễn võ, liếc mắt nhìn Vương Thành, nhưng vì còn vương vấn công pháp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818694/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.