Hoạt Khôi lỗi đâu, bây giờ ở đâu?
Độc Long Bảo và Thiên Cơ Môn đều là môn phái dã ngoại, Phàn Thành ra sao, bọn họ mặc kệ. Hùng Đỉnh Thiên lẳng lặng lấy ra Hoạt Khôi lỗi, rất không cam lòng mà nắm chặt không buông,
Đây là do ta chụp được, các ngươi sao cũng không thể chỉ lấy một bộ này chứ? Cái này cho ta có được hay không?
Không được.
Thiên Cơ Môn chủ ánh mắt sắc bén nhìn về phía Hùng Đỉnh Thiên, nộ khí khá thịnh, dọa cho Hùng Đỉnh Thiên vội vàng buông hai tay đang nắm khôi lỗi ra. Thiên Cơ Môn chủ và Độc Long Bảo chủ giận đùng đùng đi xuống lầu, đến dưới lầu gọi ra những người đã mai phục từ trước, hỏi:
Người đâu?
Vẫn chưa ra.
Hùng Đỉnh Thiên một đường theo sau chạy xuống, thỉnh thoảng không nỡ liếc mắt nhìn một cái túi Càn Khôn của Thiên Cơ Môn chủ đang đựng Hoạt Khôi lỗi, an an tĩnh tĩnh đứng phía sau hai người. Lúc này nghe thấy người mai phục nói người vẫn chưa ra, lập tức tìm thấy Vương Kỳ đang nhìn quanh đây, một ánh mắt liếc qua, bảo hắn nhanh chóng đi. Vương Kỳ hiểu ý, đỡ cho bản tôn của Hùng Đỉnh Thiên đang buồn ngủ đứng thẳng dậy, dìu hắn lảo đảo đi ra ngoài. Vừa đi vừa nói:
Đã nói không dễ uống rồi, ngươi cứ cố uống, vốn dĩ tửu lượng đã không tốt, kết quả uống thành ra thế này đi ra ngoài làm trò cười cho thiên hạ. Giờ ta còn phải đưa ngươi về, thật muốn ném ngươi sang một bên cho chó ăn.
Âm thanh không lớn, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818614/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.