Yêu đan luyện hóa hoàn tất, Hồ Thanh như nguyện được khôi phục đến Thiên Giai hậu kỳ, chỉ còn một bước nữa là tới Yêu Tôn cảnh, vui vẻ tíu tít ôm lấy Vương Kỳ và Bạch Hoa, cười hắc hắc nói:
Hồ gia ta cuối cùng cũng khôi phục rồi, hai vị huynh đệ, sau này đại ca che chở cho các ngươi.
Vương Kỳ ghét bỏ vỗ cánh tay Hồ Thanh đang khoác trên bờ vai xuống, bất đắc dĩ nói:
Cứ nhảy nhót suốt cả một đường rồi, ngươi vẫn chưa hết hứng phấn à? Hồ Thanh, ngươi sẽ không phải vốn là Thiên Giai hậu kỳ chứ? Vậy mà có thể chống lại Ma Chủng lâu như vậy, được đấy chứ.
Nói nhảm, Hồ gia ta là ai chứ. Này, ba chúng ta cũng coi như hợp cạ, cùng một chỗ chạy lâu như vậy rồi, cũng xem như có duyên, không bằng kết bái làm huynh đệ, thế nào?
Ta không có ý kiến.
Vương Kỳ đặc biệt thích huyễn thuật của Hồ Thanh, kết hợp với Hủy Diệt Phù Văn, thiên hạ vô địch. Bạch Hoa bực bội liếc Hồ Thanh một cái, mắng lớn Hồ Thanh thiếu thông minh, hắn và Vương Kỳ là quan hệ phụ tử, kết bái huynh đệ, quan hệ chẳng phải sẽ loạn sao.
Vậy thì cứ quyết định như vậy đi, đi, tìm một chỗ khuất gió, ta bày đồ ra, chúng ta bái.
Ngao ngao.
Ta có ý kiến.
Kêu gào gì mà kêu gào, mau đi đi.
Hồ Thanh kéo Bạch Hoa đi ngay, và Vương Kỳ ăn ý nhìn về phía một vách núi, khoảng cách không xa, phía dưới đất đá bằng phẳng, rất thích hợp. Hồ Thanh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818605/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.