Các ngươi đã vào xem qua, hẳn là nhìn ra bên trong dùng để làm gì, thứ hại người này, các ngươi muốn nó làm gì?
Vương Kỳ âm trầm nhìn Biên trưởng lão, rất hoài nghi Độc Long Bảo cũng có liên hệ với Ma tộc.
Lực lượng chính là lực lượng, kẻ mạnh tranh đoạt chính là công pháp tài nguyên, kết quả cuối cùng cũng chỉ có kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm giặc, từ trước đến nay không ai truy vấn quá trình. Các ngươi muốn giữ lại món đồ kia, không phải cũng là muốn chiếm làm của riêng sao?
Cũng không phải, quyển sách kia đã bị ta đốt rồi. Còn về thứ bên trong vách tường kia, ta đã diệt nó rồi. Vừa rồi các ngươi cũng đã nhìn thấy công pháp của ta, cứ như tiêu diệt con bò cạp độc khổng lồ kia, diệt thứ đó không để lại dấu vết.
Cái gì?! Ngươi lại dám phá của trời không tiếc tay, như vậy ngươi vẫn là lấy mạng mà đền đi.
Biên trưởng lão một roi lăng không quất vang đùng đùng, đệ tử Độc Long Bảo lập tức công kích.
Đợi một chút.
Vương Kỳ đưa tay ngăn lại, hỏi:
Chỉ là một quyển sách rách, một cái xác lừa gạt, làm sao có thể tính là của trời. Vì những thứ này mà đánh nhau chết sống không đáng, Biên trưởng lão vẫn là nguôi giận đi, chúng ta hòa bình giải quyết là tốt nhất. Nhân tiện, các ngươi làm sao mà biết cái sơn động kia là của Thiên Cơ Môn?
Toàn bộ sơn động này ngoại trừ quyển sách kia, không có thứ gì thể hiện sơn động là của Thiên Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818599/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.