Vậy thì thử xem, ở trong núi quanh quẩn lâu như vậy, cũng chỉ đánh đánh yêu thú, đã lâu không động thủ với người, vẫn có chút tay ngứa ngáy. Các vị là đơn đấu, hay quần ẩu?
Mất mát gì đâu chứ, Bạch Hoa là lão tổ để lại, có đánh chết cũng không thể vứt bỏ. Quái lạ, Trường Thước Quốc làm sao lại có người biết Vân Lân Thú? Người của Bạch Võ Bang giận dữ không thôi, Bạch Võ Bang độc bá Võ Ấp Thành, vẫn chưa từng có ai dám khinh thường họ như vậy. Bạch Long Hạc một tiếng rống to, cơ bắp nổi lên, nổi gân xanh, lại còn là người luyện thể.
Tiểu tử, họ gì tên gì, là ai? Gia gia không giết người vô danh.
Vương Kỳ, thật sự không phải danh nhân, nhưng đối phó các ngươi thì chắc đủ rồi.
Phàn Thành tiếp cận Thịnh An, giàu có phồn vinh, cao thủ cũng có một chút, nhưng Võ Ấp Thành và Hưng Dương Thành cũng kém không nhiều, đỉnh cấp ước chừng cũng chính là Võ Huyền cảnh, Vương Kỳ thì không sợ.
Cuồng vọng. Đám tiểu nhân, kết trận pháp.
Bạch Long Hạc một tiếng rống to, đám người phía sau lập tức mười người một tổ tụ lại với nhau, nhanh nhẹn bố trí ra năm cái pháp trận, mũi nhọn tấn công nhắm thẳng vào Vương Kỳ. Vương Kỳ giật mình, pháp trận tập kết lực lượng của mọi người, uy lực công kích cũng không bình thường. Năm cái pháp trận tuần hoàn công kích, cộng thêm Bạch Long Hạc quấn lấy, khó mà phá trận, cũng là một phiền toái. Pháp trận bố trí xong, Bạch Long Hạc dẫn dắt những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4805719/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.