Vương Kỳ nửa tin nửa ngờ cất ma linh vào, đặt ở vị trí đai lưng bên trong quần áo, để tránh khi chấn động thì không cảm nhận được. Tuy nhiên, Vương Kỳ lại thật muốn chiêm ngưỡng một chút ma tộc nhân sĩ, xem rốt cục là nhân vật bậc nào, có thể khiến lão tổ sợ hãi đến mức đó. Đương nhiên, không đến mức vạn bất đắc dĩ, Vương Kỳ sẽ không để lão tổ xuất chiến, nếu như vậy, chẳng phải là thừa nhận chính mình là phế vật.
Đại sư huynh, Võ Tôn hầm mộ lớn như vậy, Càn Khôn Môn không đi góp vui sao?
Lớn? Có bao lớn? Nếu là hắn là một luyện sư, vẫn có thể đi xem, chỉ là một linh lực tu giả phổ thông, Võ Tôn cảnh giới có gì đáng xem. Đúng rồi, sau khi trở về nói cho tôi nghe những chuyện xảy ra bên trong, rồi... đợi trở về rồi nói.
Bây giờ nói, anh muốn làm gì để tôi nắm chắc trong lòng, đừng sau lưng lừa tôi một vố.
Tôi lừa anh khi nào? Vốn là anh có thể trực tiếp tu luyện đến cảnh giới Tiên Luyện Sư, xin gia nhập Thánh Sơn phân bộ, nhưng mà ba năm sau là kỳ triều thánh, Thánh Sơn đối ngoại mở ra, tôi nghĩ chúng ta hai người một sáng một tối đi triều thánh.
Vương Kỳ hiện tại là Tứ Ngân Luyện Sư, ba năm thời gian, còn thật không nhất định có thể tu luyện đến Tiên Luyện Sư, nếu có những phương pháp khác có thể sớm đi qua, Vương Kỳ vui lòng đến cực điểm.
Cũng biết, thế gian thật sự mạnh mẽ, có tiếng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4805698/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.