Hoa Nguyệt không hề tức giận, ra hiệu cho bọn họ lui ra, hỏi Vương Kỳ:
Sao, vẫn sợ ta ăn ngươi sao?
Không phải, chính là...
Chính là cái gì?
Không có gì, Trưởng lão, ngài tìm ta có chuyện gì cứ nói đi.
Không thèm đếm xỉa đến nữa, chẳng qua là đem Lão Tổ khai ra thôi. Hoa Nguyệt đứng dậy dẫn Vương Kỳ rời đi, nhưng cũng không đi xa, chỉ xuống đài cao, đi tới một nơi không người phía sau, dùng kết giới cách âm, hỏi Vương Kỳ:
Ngươi làm sao có được U Minh Cửu Sát?
Vương Kỳ sửng sốt một chút, xong rồi, vấn đề đầu tiên liền mệnh trung yếu hại.
Phát hiện trong núi.
Cùng lúc đó, Lão Tổ chợt truyền ý thức cho Vương Kỳ nói:
Không được nói chuyện của ta.
Vương Kỳ lại sững sờ một chút, xong rồi, không cách nào giải thích được nữa.
Vì sao chứ?
Nếu như biết ta ở trên người ngươi, Hoa Nguyệt nhất định sẽ cưỡng ép mang ngươi trở về Thánh Vực.
Đó không phải là chuyện tốt sao?
Lão Tổ đột nhiên nghiêm túc lại,
Không được.
Vương Kỳ chờ một lát, nhưng Lão Tổ không giải thích, nhìn thái độ đó, Lão Tổ cũng sẽ không giải thích. Trong lòng oán trách thầm nói:
Được rồi, thử luyện.
Đột nhiên Hoa Nguyệt nhìn Vương Kỳ cười nói:
Trên người ngươi có rất nhiều bí mật, đang giao lưu ý thức với ai vậy?
Không có, cái U Minh Cửu Sát kia chính là ta phát hiện trong núi.
Vương Kỳ giật mình một cái, mồ hôi lạnh chảy ròng sau lưng. Người của Thánh Vực quả nhiên không đơn giản, giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4805682/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.