Vương Chấn Đông vừa nghe là tiếng của Vương Kỳ, mừng rỡ nói:
Đến bán đồ sao.
Chớp mắt lại nghiêm túc hỏi:
Kỳ nhi, chuẩn bị thế nào rồi?
Chắc không vấn đề gì. Chung chưởng sự, đa tạ.
Vương Thanh Lam sắc mặt hơi giận, giáo huấn nói:
Chắc chứ? Chuyện sống chết liên quan, sao có thể tùy tiện như vậy chứ.
Vương Chấn Đông:
Kỳ nhi, con nói thật, rốt cuộc được hay không? Hiện tại đường lui của Vương gia đã an bài xong, nếu như không có nắm chắc, ngày mai đừng đi.
Vương Kỳ vẻ mặt nghiêm túc nhìn ông nội và lão cha, đột nhiên cười nói:
Đi chứ, sao lại không đi, người không thể cứ trốn tránh mà sống qua ngày. Ông nội, người cứ an tâm đi, người của Vương gia cũng không cần phải trốn, để bọn họ đều an tâm ở Vân Sam Trang Viên ở lại, sớm muộn cũng có một ngày còn có thể ở lại Hưng Dương Thành này.
Nói bậy bạ. Thiên Vũ cảnh trung kỳ, nhiều nhất cũng chính là một Luyện Sư Tứ Ngấn, có thể thắng Khang Thành cũng coi như may mắn, còn đòi ở lại Hưng Dương Thành sao?
Cha, cha không thể tin con một chút sao?
Tin thế nào được? Con có gì để cậy vào?
Cái này.
Vương Kỳ cầm Huyết Mệnh Đà La trong tay thưởng thức, hồi lâu mới đưa cho lão cha để ông xem. Thật ra Vương Kỳ cảm thấy giao đấu với Khang Thành, hẳn là không dùng được Huyết Mệnh Đà La, nhưng dùng làm thuốc an thần cho họ thì có tác dụng. Quả nhiên Huyết Mệnh Đà La vừa xuất ra, Chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4805665/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.