Nha hoàn đứng sau Văn Đình rõ ràng sắc mặt không dễ nhìn, bĩu môi hừ nói:
Tiểu thư.
Vương Kỳ hỏi:
Sư tỷ lại vì sao muốn giúp ta?
Hắc hắc, ta đây, có chút không hợp với Văn Nhân Lưu Nguyệt, chỉ cần là đối nghịch với Càn Dương Các, ta đều sẽ trợ giúp. Đây, cầm lấy đi, yên tâm, ta luyện chế, sẽ không có độc.
Ta không phải ý tứ đó. Vô công bất thụ lộc, huống hồ ta đã có chỗ tìm linh dược. Nếu không yên lòng, sư tỷ có thể cùng ta tiến đến. Nếu nơi đó không có, dùng đan dược của sư tỷ cũng không muộn.
Vậy mà có thể luyện chế ra đan dược Huyền giai trung phẩm, Văn Đình quả nhiên tư chất cực tốt. Ánh mắt Văn Đình dao động giữa Vương Kỳ và nha hoàn, suy nghĩ kỹ một hồi, dứt khoát nói:
Đi!
Nha hoàn lập tức cuống lên, hét lớn:
Tiểu thư?!
Văn Đình mặc kệ hai người, lại là xoay người đi ra đại môn trước, không quay đầu lại nói:
Không sao đâu, chỉ là ra ngoài tìm chút linh dược, sẽ về ngay, sẽ không xảy ra chuyện gì. Vương Kỳ, còn không mau dẫn đường?
Được.
Vương Kỳ mấy bước nhảy đến trước mặt Văn Đình, cũng không nhìn xem có ai theo dõi hay không, dẫn người thẳng tắp ra khỏi thành, chạy về phía sơn động nơi lần trước hái Tam Sinh Hoa. Nha hoàn cực kỳ sốt sắng,
Tiểu thư! Tiểu thư, ngươi chờ ta một chút!
Ngoài thành sơn động, Vương Kỳ trên đường đi dẫn Văn Đình chạy vào, quét mắt nhìn qua bốn phía hoa cỏ, linh dược không dưới năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4805663/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.