Trong gian nhà bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, Đỗ Hải nhìn chằm chằm Chung Hinh Đồng bất động, thật không ngờ tiểu nha đầu lại có thể thốt ra một câu nói như vậy. Chung Hinh Đồng ngượng ngùng trốn ra phía sau Chung Hân Nhiên, nhưng vẫn không tránh khỏi bị Đỗ Hải nhìn chằm chằm, liền tức giận nói:
Đừng nhìn nữa, ta cho hắn hai bộ không được sao?
Vương Kỳ cúi đầu cười khổ, Sư phụ và Vạn Bảo Trai quan hệ thật sự là tốt, chờ chút nữa nếu có chuyện gì thì sợ là khó từ chối rồi.
Đa tạ Chung tiểu thư mỹ ý, Vương mỗ xin nhận. Vương mỗ không thiếu y vật, không dám làm phiền Chung tiểu thư phá phí.
Không tốn kém gì, hai bộ y phục có thể đáng mấy đồng tiền. Những thứ ngươi có, ước chừng cũng không tốt hơn bộ ngươi đang mặc là bao, hay là ta chuẩn bị cho ngươi hai bộ, để tránh đến lúc đó cùng chúng ta đi ra ngoài, bị người khác chê cười.
Đến lúc đó, người bị chê cười sẽ không chỉ có một mình Vương Kỳ, Vạn Bảo Trai cũng sẽ bị chê cười.
Cùng đi với các ngươi?
Vương Kỳ cố ý không hiểu hỏi. Chung Hân Nhiên tiếp lời cười nói:
Thật sự có chuyện muốn nhờ. Đỗ Chưởng sự, còn xin nói rõ, chuyện Vương công tử bái nhập Càn Khôn Môn, người ngoài có biết không?
Đỗ Hải:
Có biết hay không thì như thế nào? Càn Khôn Môn trung lập, thật sự có quy định đệ tử không được phép gia nhập thế lực tranh đấu, nhưng nếu là trước khi nhập môn đã có tranh đấu, Càn Khôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4805649/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.