Hà gia chủ hừ lạnh một tiếng, trên tay dùng sức hơi hơi,
tách
một tiếng, đúng là đã bóp nát tay vịn của chiếc ghế.
Ha ha.
Vương gia chủ cười lớn nhìn Hà gia chủ, nhìn chiếc ghế bị bóp nát khẽ lắc đầu, vẻ cuồng hỉ trong mặt mày không thể che giấu, hiện rõ mồn một. Hắn, Vương Chấn Đông, đường đường là người của Vương gia, một trong tam đại gia tộc Trường Thước, lại rơi vào cảnh hổ lạc bình nguyên bị chó bắt nạt tại Hồ Khê bé nhỏ này. Hôm nay cuối cùng cũng có thể ngẩng đầu làm người rồi! Từ xa nhìn Vương Kỳ, ý cười dạt dào, vô cùng tán thưởng. Đứa cháu này, nghiễm nhiên đã trở thành người tâm phúc của Vương Chấn Đông. Nhìn sang bờ bên kia, người của tứ đại thế lực đã toàn bộ lên bờ. Những người khác tham gia Long Chu Tranh Tài, gần cập bờ, thì đang cố gắng hoàn thành chặng đường cuối cùng. Còn những người vẫn còn cách một đoạn trong Bạch Hồ, lại quay đầu bơi về hướng ban đầu. Dưới đài cao đã sụp đổ, người của tứ đại thế lực lần lượt tụ tập lại thành bốn đoàn nhỏ. Hà Khải Sinh lấy ra một viên đan dược uống vào, hung hăng trừng mắt nhìn Vương Tuyết, không ngờ Vương gia còn giấu một quân cờ ẩn. Hà Khải Hữu xoa cánh tay tiến lên hỏi:
Đại ca, không sao chứ?
Hà Khải Sinh:
Vết thương nhỏ. Bên ngươi thế nào?
Hà Khải Hữu:
Cũng được, Vương Dũng cơ bản đã phế rồi.
Hà Khải Sinh lúc này mới cười nói:
Đi, vào rừng rậm. Long Chu Tranh Tài chẳng qua chỉ là chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4805601/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.