Ca?
Vương Kỳ không chống đỡ nổi nữa, đầu óc choáng váng liếc mắt nhìn phía trước, bóng đêm hơi nặng, trên đường nhỏ ngoại ô đã chỉ còn lại hai người họ.
Cứ ở đây trị thương, chờ một chút rồi trở về.
Tiểu nha đầu lo lắng đỡ Vương Kỳ, trên gò má thanh tú vương vệt lệ, quần áo màu trắng nhuốm vết máu, nàng luống cuống tay chân đỡ Vương Kỳ ngồi xuống vệ đường, bàn tay nhỏ bé trắng nõn run rẩy che phủ lên vết thương của Vương Kỳ, cẩn thận từng li từng tí truyền dị linh lực thuộc tính quang vào trong cơ thể Vương Kỳ, bắt đầu trị thương. Vương Kỳ hoàn toàn hôn mê, trên gò má, cổ, y phục trên người có hơn mười chỗ rách lộ ra, đều là một mảng máu bầm. Linh lực ấm áp chảy vào thân thể, tụ huyết dưới tác dụng của linh lực tiêu tán hết, thân thể dần dần dễ chịu. Vương Kỳ mở mí mắt nặng trĩu, cuối cùng cũng tỉnh lại.
Cha, sao cha lại tới?
Vương Kỳ vô lực nằm sấp trên lưng lão cha, muốn sau khi trị thương rồi về nhà, chính là không muốn khiến bọn họ lo lắng.
Cũng may ta đến kịp thời, Tuyết nhi suýt chút nữa mất khống chế lực lượng.
Nam tử cõng Vương Kỳ, bước đi nặng nề, trong lúc mơ hồ còn mang theo vài tia men say.
Lại là Vương Hòa? Lần này sao lại đánh nặng tay như vậy?
Vương Kỳ lo lắng nhìn về phía Vương Tuyết,
Tuyết nhi, không sao chứ?
Đối với vấn đề của Vương Hòa, hắn cũng không có trả lời. Vương Hòa ức hiếp hắn mấy năm rồi, lần nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4794789/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.