‘’ A…đáng chết mà..’’ Những lời nói cuối của một thiên tài đã bị một con vật xấu đến tởm hút vào bụng
…………..Hết truyện……………
‘’ Ừm, đây, đây là đâu vậy?’’ Dương Tinh xoa xoa cái đầu, hắn lại bị đưa đến nơi nào đó rồi. chẳng lẽ lại là dịch vị của cái con vật ghê tởm đó sao
Nghĩ đến đó là hắn lại sởn cả da gà mà
Nhìn ngắm xung quanh, nơi đây rất tăm tối, chỉ nhìn bằng mắt thường khó có thể nhìn thấy được gì,
‘’ Thiên Ma Thần nhãn mở ra’’
Đôi mắt của Dương Tinh chuyển thành màu vàng kim, mắt hắn loé lên một cái, khung cảnh xung quanh dần dần hiện ra
Một khoảng không gian rộng lớn, nơi đây là một miền đất hoang, đất đai khô cằn, dường như không có một sinh vật sống nào cả
Hắn dưởng như không cảm nhận được một ngọn gió nào, nhưng hắn lại có thể sống được….
Dương Tinh như người lữ hành đi giữa sa mạc, …không có một ai…chỉ một mình
Nói thế thôi chứ hắn rất vui nha ‘’ Chẳng lẽ đây là một bí cảnh nào đó’’
Hắn đi về phía trước,tầm 30 phút nhưng vẫn không thấy gì, vẫn là một vùng đất hoang vắng không có một sinh mệnh nào cả
‘’ Chẳng lẽ đây là một vùng đất chết sao….khoan đã, khí này là…?’’
Hắn đang thắc mắc thì hắn lại cảm nhận được..một khí tức đặc biệt…nó mang đến sự áp lực rất lớn..
Dương Tinh tăng tốc độ, hắn cứ tưởng chỉ là một quãng đường ngắn nhưng không ngờ hơn nửa tiếng sau hơn mới đến nơi
‘’ Áp, áp lực quá’’
Đây là một toà cung điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-the-hon-than/1369071/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.