– Nè anh! Anh có yêu em không?
– Nói quái gì thế? Dĩ nhiên là có rồi! Nhiều lắm đó. He he.
– Vậy nếu em già, em xấu rồi thì anh có ghét bỏ em không?
– Hừ! Nói vớ vẩn gì thế? Với anh thì em luôn là cô gái đẹp nhất trên đời và không có gì thay đổi được điều đó. He he! Một ngày nào đó, cho dù phải quên hết tất cả mọi thứ anh cũng sẽ không quên em đâu.
Cường bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ hỗn loạn của bản thân. Trong đầu cậu lúc nãy đã hiện ra hình ảnh gì đó của thế giới trước. Tuy không thể thấy rõ mặt của cô gái nhưng với cái cảm giác đang hiện hữu, cậu chắc chắn mười phần cô gái vừa mới lướt qua chính là người cậu đang muốn tìm kiếm.
Sau một thoáng bất động, cậu quay lại thì thấy cô ấy đã cách cậu một quãng khá xa. Cường thoáng giật mình mà ba chân bốn cẳng đuổi theo, vừa chạy vừa nói lớn:
– Bạn gì ơi, làm ơn… dừng lại… một chút.
Nhưng dường như lời nói đó không chạm đến được cô ấy nên tốc độ của cô không hề giảm đi. Đuổi tới đoạn ngã rẽ cầu thang thì bị mất dấu, Cường vừa tiếc nuối vừa cảm thấy khó hiểu. Nhìn sang xung quanh, cậu ngay lập tức có câu trả lời…
Nhà vệ sinh nữ tầng 1…
Một thằng con trai với vẻ mặt nghiêm túc đang cài lại nút áo trên cùng, cậu ta nói bằng giọng vô cùng lịch sự:
– Có ai ở trong đó không?
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-the-gioi/2912188/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.