Tôi không làm nữa đâu. Các người toàn là một lũ biến thái không à?
Mộc Thảo uất hận mà than. Cái gì mà thử thách địa ngục chứ? Cô thấy nãy giờ mình chỉ toàn gặp mấy tên lập dị thích đem cô ra làm thú tiêu khiển cho chúng mà thôi. Gương mặt đỏ ran vì thẹn và bộ ngực phập phồng của cô hiện giờ làm cho Dục Vọng chịu không nổi, hắn lao vào cô như kẻ điên, mồm hét toáng:
- Này bé yêu ơi! Mình làm luôn ở đây cho nóng, khỏi cần đợi tới lúc ra ngoài nữa. Hé hé!
“Rầm!” - Hắn chưa kịp chạm một ngón tay vào cô thì đã bị Linh Hồn Dẫn Đường đấm văng xa cả chục thước, mũi và miệng ngập trong máu chẳng biết là do đòn vừa rồi hay do máu dê của hắn nữa. Dẫn Đường thở dài nghiêm túc nói:
- Thằng ngu kia! Mày bớt lộn xộn đi! Chúng ta còn nhiều việc phải làm lắm đấy! - Quay sang Mộc Thảo, cậu ta trấn an - Đừng lo! Khi thoát khỏi đây toàn bộ ký ức sẽ đều bị chôn xuống tận cùng của trái tim nên “Cường” sẽ không biết được đâu.
- Thật không? - Mắt Mộc Thảo sáng rực lên.
- Dĩ nhiên rồi! Cô cũng đừng để bụng mấy cái lời hứa vớ vẩn đó. Cũng có vài trường hợp có thể nhớ được nhưng rất hiếm! - Dẫn Đường xác nhận lại một lần nữa.
- Thằng chó! Lời hứa nào là vớ vẩn hả? Không lẽ tụi mày không có chút động lòng nào với một cô gái xinh đẹp như vậy à? Tụi mày không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-the-gioi/2912147/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.