Chết tiệt! Hồng Hoa lấy móng tay bấu chặt vào cánh tay của mình đến độ bật cả máu tươi. Thằng oắt con ất ơ ất ưởng này ở đâu chui ra mà lại được ông nội tin tưởng và hết lòng bảo vệ như vậy chứ? Ả hướng ánh mắt đầy hi vọng về phía Nhã Uyên để cầu mong nhỏ này làm điều gì đó đặc biệt. So với những người cháu gái khác, Nhã Uyên gần như không sợ uy quyền của ông Phan Sơn vì có chống lưng rất mạnh. Chẳng ngờ vị chủ tịch Ingah lại chịu lùi một bước:
- Em gái ngoan của ta à! Ngài đại tướng đã nói thế thì đừng làm khó Cường nữa. Để cậu ta đi đi!
Nhã Uyên gật đầu đồng ý:
- Em đã hiểu rồi ạ!
Nói xong cô phẩy tay một cái, tức thì những mũi lao ánh sáng hướng về Cường lập tức biến mất. Thấy vậy, cậu cũng nhanh chóng cất khẩu súng của mình đi để bước đến trước mặt ông Phan Sơn nói lời cảm tạ:
- Cháu cảm ơn ông! Một ngày nào đó cháu chắc chắn sẽ đáp lại ân tình này.
Lời vừa dứt thì Cường cũng phóng như bay ra phía cửa, cậu hoàn toàn không muốn phí phạm bất kì một giây phút nào để đến với Mộc Thảo nữa. Nhã Uyên từ lúc nào cũng đã xuất hiện ở phía sau của Ingah mà không ai hay biết, cô thì thầm vào tai hắn:
- Chủ tịch! Tại sao ngài lại bỏ qua cơ hội tốt thế này chứ? Đó không phải điều mà ngài muốn hay sao?
Ha ha! – Người đàn ông cười nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-the-gioi/2912101/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.