Mộc Thảo, đang giờ học mà em dám nói chuyện riêng hả? Lên bảng mau!
Giọng nói quen thuộc của thầy giáo đã đánh thức cô khỏi dòng suy nghĩ miên man của mình. Thôi chết rồi! Cô quên mất bây giờ là tiết của cha thầy mắc dịch này, hình như ổng có thù oán với cô hay gì ấy mà cứ để ý suốt. Nhìn đề toán được viết sẵn trên bảng mà Mộc Thảo lắc đầu ngán ngẩm, phen này chắc phải để một em tóc nữa ra đi rồi đây. Kim Nguyên nhìn cô với ánh mắt đầy cảm thông, lòng tràn đầy cảm giác tội lỗi khi cũng “nhờ” mấy lời bàn luận của mình nãy giờ đã hại nhỏ bạn thân vào thế khó.
Và quả nhiên không ngoài dự đoán của tất cả, Mộc Thảo không làm được bài toán và làm phải làm “người mẫu” bất đắc dĩ cho mọi người chiêm ngưỡng. Cho cô xin đi trời ơi, đây có phải là toán cho học sinh cấp ba làm không vậy? Đến một học sinh giỏi trong lớp như cô còn phải chào thua không điều kiện nữa. Haizz! Kì này chắc phải nhờ Cường cứu một lần nữa rồi. Nghĩ lại mấy lần anh chàng này bỏ công giải toán mỗi khi mình bị bắt lên bảng trông thật là ngầu khiến Mộc Thảo không khỏi bật cười thành tiếng.
- Vui lắm hay sao mà cười hả? – Thầy Sĩ châm chọc.
Mộc Thảo hoảng hốt, vừa rồi cô đã bị mất cảnh giác. Đang tính thanh minh thì phía dưới đã ào ào lên những tiếng cổ vũ:
- Dũng sĩ Cường đâu rồi? Mau lên đường cứu công chúa đi kìa!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-the-gioi/2912070/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.