Trên du ký viết, nhân gian cùng quỷ đạo cách nhau một cánh đồng cỏ lau, linh hồn con người sau khi đi qua đồng cỏ lau, sẽ hóa thành một con đom đóm, trên khắp cánh đồng cỏ lau là ánh sáng lấm tấm, như cảnh sao đầy trời.
Thanh Thập Cửu từ trên lưng tiên hạc bò xuống, bỏ mạng che mặt ra. Sắc trời đen kịt, dưới chân là thảm cỏ mềm mại, lại nhìn phía trước, chỉ thấy một mảnh bóng đen mờ ảo, mênh mông bát ngát, không thấy điểm dừng. Gió đêm thổi qua, bóng đen lay động xào xạc, lộ ra tinh quang lấp lánh trong đó.
Tiên hạc hiểu rõ, giương cánh rời đi, như một đám mây dung nhập vào trong bóng đêm.
Thanh Thập Cửu đè xuống cảm xúc nhiệt liệt trong lòng, quay đầu nhìn về phía Linh Sơn quân.
Trước khi đi Linh Sơn quân đã thay đồ thành trường bào giao ti màu nước, tóc đen tùy ý buộc lên, vài sợi tóc vốn xõa tung trước trán, hiện tại cũng được gió đêm vén ra sau tai.
"Ở ngoài này không nhìn thấy cái gì, ta đưa ngươi vào trong." Linh Sơn quân vươn tay, nắm lấy tay Thanh Thập Cửu.
"Có thể đi vào sao?"
Linh Sơn quân lộ ra một nụ cười giảo hoạt: "Đương nhiên."
Thanh Thập Cửu chỉ cảm thấy bàn tay Linh Sơn quân nắm truyền tới lực đạo mạnh mẽ, cả người bị hắn dắt theo chạy về phía trước, vài bước đã xông vào trong đồng cỏ lau.
Linh hồn trốn trong đồng cỏ lau bị quấy nhiễu, nhẹ nhàng bay lên.
Trong lòng Thanh Thập Cửu sinh ra một cỗ kích động cùng dũng khí của trẻ nhỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-son-quan/196806/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.