Hiện nay khối thân thể sau khi trưởng thành này quả thực có thể dự trữ thêm không ít ma lực, nàng cũng không có gì bất mãn a. Nhưng mà đây cũng không phải trọng điểm.
Thiếu chút nữa là bị hắn đánh trống lảng thành công, Sở Lạc Lạc nhướng mày nói: “Ngươi vừa rồi dám gạt ta, nói ta đã ở đây ba năm, còn nói bọn họ đã rời đi rồi!”
Vân Khuynh chớp chớp mắt ra vẻ vô tội nói: “Chẳng lẽ thân thể của ngươi không phải là đã qua ba năm sao? Ta cũng không có nói sai nha, hơn nữa, bây giờ ngươi vội vàng muốn rời đi, chẳng lẽ một năm sau bọn họ còn ở chỗ này sao?”
Vân Khuynh tách nghĩa ra để nói khiến cho Sở Lạc Lạc nhất thời không thể phản bác được.
Lãnh Tiêu Nhiên và U Phượng không biết cuộc nói chuyện lúc trước của nàng tất nhiên là nghe không hiểu gì cả nhưng dựa vào cách nói chuyện của hai người thì cũng biết dường như Lạc Lạc và Đại lĩnh chủ cũng không phải bây giờ mới gặp mặt.
Vân Khuynh cười to, vung tay áo nói: “Nhóm các ngươi sắp phải rời khỏi đây, ta đưa cho các ngươi vài món đồ kỉ niệm, đi theo ta.”
Nói xong hắn liền đi thẳng ra cửa, Sở Lạc Lạc không hề khách khí đi theo hắn, Lãnh Tiêu Nhiên và U Phượng hai mắt nhìn nhau, theo lí thuyết, Đại lĩnh chủ trị thương cho Lạc Lạc thì hẳn là phải đòi bọn họ tạ lễ mới đúng chứ. Hai người bọn họ thậm chí đã chuẩn bị tốt tâm lí để giúp hắn làm một việc để báo đáp ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-sat/4082686/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.