Cơn mưa đổ xuống như trút, sấm chớp vang rờn khắp bầu trời mù mịch. Minh Liên ngồi trên ghế được đặt ở trước cửa mà ngắm nhìn cơn mưa ấy.
Từng lớp cửa cũ rích cứ va vào nhau theo cơn gió mạnh. Nhưng Minh Liên chẳng quan tâm lắm, chỉ đang nhìn cây lê đã không còn cái lá nào ở giữa sân đang phải chống chọi với cơn bão.
"Nương nương à! Chúng ta vào trong thôi, nếu không người sẽ bệnh mất!" - Liên Tâm đẩy cửa bước ra, chầm chậm đến gần chủ tử mình.
Nhưng ánh mắt kia vẫn không hề thay đổi: "Bệnh! Dù có bệnh thì làm gì có ai lo đến đây cơ chứ!" - Nghe như vậy, Liên Tâm cũng chẳng biết nói gì thêm nữa. Cô đặt ly trà nóng lên bàn rồi lặng lẽ đi vào trong.
Vừa thấy Liên Tâm, Hoài An đang đốt than phủi tay chạy đến: "Sao rồi? Chủ tử có vào không?". Nhưng chỉ nhận lại cái lắc đầu của cô mà thôi.
Cả hai đến ghế ngồi, chán nản nhìn xung quanh căn phòng tồi tàn này. Cũng chẳng thể làm gì thêm được nữa.
Đột nhiên ở cửa cung một ánh đèn xuất hiện, một thân áo lụa phấp phơ dưới mưa cầm một chiếc ô đi vào. Nhìn thật kỹ thì mới thấy là Lý phi đang đi đến.
Cô ấy vừa đến liền bỏ ô sang một bên: "Thần thiếp xin thỉnh an Hoàng quý phi nương nương!".
Minh Liên nhanh chóng đến đỡ Lý phi dậy, sẵn tay dùng khăn tay lau đi vết nước trên khuôn mặt kia: "Sao lại đến đây lúc này!".
Lý phi nhanh chóng mỉm cười: "Thần thiếp đang trò chuyện với Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-phi-ta-day-da-tro-lai/959223/chuong-43-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.