"Chủ tử! Người làm sao vậy? Nô tỳ thấy từ đêm hôm qua người đến Dưỡng Tâm điện liền như vậy!" - Liên Tâm đặt một đĩa điểm tâm lên bàn, còn Minh Liên vẫn một tay chống càm, suy nghĩ vu vơ điều gì đó.
Hoài An hấp tấp chạy vào, tiến lại gần chủ tử của mình: "Chủ tử! Người đã nghe tin gì chưa ạ?".
Liên Tâm liền dùng cái quạt gõ mạnh vào đầu cậu: "Đương nhiên là rồi! Cậu đó lúc nào cũng chậm chạp tin tức hết!" - Minh Liên lúc này mới cử động, cô bước xuống ghế đi lướt qua hai người họ mà bước ra bên ngoài.
Nhìn dòng người đang vận chuyển đồ vào ra, tâm trạng của Minh Liên lại càng thêm rối mù lên. Hàn công công nhìn thấy cô ra ngoài liền chạy đến: "Nô tài xin thỉnh an Hoàng quý phi nương nương! Chúng nô tài đang...!".
"Bổn cung biết rồi! Cứ làm tiếp đi đừng quan tâm đến bổn cung!" - Minh Liên chẳng muốn nghe đến việc đó nữa, tiến đến bàn ghế đá cạnh hồ sen mà ngồi. Ánh mắt cứ vô hồn nhìn những tán lá sen xanh rờn kia, nhưng cũng đã có vài lá đã héo úa.
Liên Tâm theo ánh nhìn của chủ tử liền tiến đến: "Hazzz! Cái bọn nô tài này, chẳng chịu chăm sóc gì cho hồ sen cả!" - Cô định giơ tay bứt lấy đám lá héo ấy thì bị Minh Liên nói mà dừng lại: "Lá phải có lúc xanh rồi héo! Đó đã là quy luật rồi, không cần phải bứt đi đâu!".
Nghe vậy Liên Tâm liền thu tay mình về, dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Hoài An. Nhưng chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-phi-ta-day-da-tro-lai/959220/chuong-42-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.