Liên Tâm chỉ tiễn một đoạn rồi lại quay về, khi vào trong thì đã thấy Minh Liên cùng Đường Bảo cười nói vui vẻ. Liên Tâm liền lên tiếng nhắc nhở: "Chủ tử! Nô tỳ cảm thấy Tĩnh tần không hề đơn giản! Mới vài hôm đang nói móc người vậy mà giờ lại quay mặt đến thỉnh an!".
Nhưng Minh Liên lại để ngoài tai, gọi Liên Tâm lại cùng ngồi mà nói chuyện, một lúc thấy cả ba im lặng quá nên Minh Liên mới mở lời: "Thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện! Nếu cô ta có ý đồ thì trước sau gì cũng xảy ra! Muốn ngăn cũng đâu thể được!" - Minh Liên chỉ nhẹ đẩy chén trà qua Liên Tâm.
Lúc này Liên Tâm mới bỏ xuống những khúc mắc khó chịu trong lòng.
"À! Đệ quên nói cái này! Nghe nói Thận Quận Vương đang bị bệnh!" - Đường Bảo đột nhiên sực nhớ đến một điều liền thuận miệng nói ra.
Nhưng nào ngờ Liên Tâm lại đột ngột đứng dậy: "Cái gì? Bệnh?".
"Đúng rồi! Nghe nói là mắc chứng đậu mùa, các thái y đều đang cố trị bệnh nhưng lại thiếu người chăm sóc!" - Đường Bảo cắn lấy hạt dưa ăn ngấu nghiến, đánh ánh mắt sang chỗ Minh Liên.
Cô như hiểu ý liền mở lời: "Liên Tâm! Thường ngày muội với Thận Quận Vương hay có xích mích, sao giờ lại quan tâm như vậy!".
Liên Tâm như chợt tỉnh, giả vờ cười nói: "Làm gì có! Nô tỳ chỉ là vui mừng trong lòng thôi!" - Nói như vậy nhưng sắc mặt lại có chút khó chịu.
Minh Liên chỉ nhìn rồi nhẹ nhàng đứng dậy, lấy trong tủ một phương thuốc. Ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-phi-ta-day-da-tro-lai/959193/chuong-28-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.