"Vương gia người kéo tay nô tài làm gì?" - Đường Bảo bị kéo đến đau cả tay liền hỏi lớn.
Thành Vương cũng quay lại cười một nụ cười vui vẻ đến lạ: "Để chữa ngượng ấy!".
Đường Bảo cũng mặc kệ cậu ta, một lúc sau liền đến bên một hồ nước xanh mát. Đường Bảo lúc này mới được ngồi xuống nghỉ chân, cậu chạy nhanh quá nên giờ thở không ra hơi.
Rồi hai người ngồi đấy hứng từng đợt gió thổi đến, những cơn gió mát lạnh làm lòng người thoải mái. Đường Bảo cũng mệt nên nằm nhẹ lên thảm cỏ xanh mướt mà ngủ thiếp đi.
Thành Vương vừa quay sang định nói thêm gì đấy thì liền thấy cậu ta đang ngủ rất ngon lành. Trên khuôn mặt kia lại yên bình đến lạ, Thành Vương cũng nhẹ nhàng nằm xuống mà ngước nhìn lên bầu trời cao kia.
Hai người cứ nằm như vậy cho đến khi mặt trời đã lên tận đỉnh. Ánh nắng chói chang làm Đường Bảo thức giấc mà đứng dậy.
"Kéo bổn vương dậy với!" - Đường Bảo cũng nhanh chóng đưa tay ra kéo lên nhưng đột nhiên mất thăng bằng mà ngã về phía sau. Hai người vì thế mà cùng nhau lăng vài vòng.
Đến khi dừng lại thì Thành Vương đã nằm trên người Đường Bảo, mắt chạm mắt.
Liên Tâm từ đâu bước đến, lớn tiếng hỏi: "Hai người đang làm gì vậy?". Tức thì khuôn mặt đang trắng chuyển sang hồng rồi đỏ, Đường Bảo đẩy người đàn ông kia xuống mà đứng dậy.
"Nô tài xin phép cáo lui!" - Rồi cậu nhanh chân chạy đi mất.
Thành Vương thì ngồi trên bãi cỏ mà nhìn theo bóng lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-phi-ta-day-da-tro-lai/959167/chuong-15-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.