Thành Vương ngồi bên ngoài chán chường, ngáp ngắn ngáp dài. Quay sang định gọi Từ công công mang trà thì không thấy ông ấy đâu.
Chỉ có Đường Bảo - Tổng quản thái giám Bách Liên cung đứng đó để Liên Tâm chấm thuốc cho. Khi nãy đánh nhau thì Đường Bảo cũng có chút bị thương trên mặt, Liên Tâm thì may mắn hơn nên chẳng bị gì.
"Đường Bảo! Cậu đứng im cho tôi sức thuốc cho! Đau mới hết được! Không là tôi mạnh tay đấy!".
"Rát chết tôi rồi!".
Thành Vương vẫn nhìn hai người với ánh mắt rất thú vị. Cái tên Đường Bảo đã ăn sâu vào tìm thức, Thành Vương nhanh chóng chỉnh lại tâm thế của mình: "Đường tổng quản! Lấy giúp bổn vương ly trà!". Cậu đặt ly trà xuống bàn một cái cạch.
Đường Bảo vừa định đi thì liền bị Liên Tâm chặn lại: "Để tôi đi cho! Cậu tự thoa thuốc đi!". Liên Tâm bước lại hạ mình hành lễ rồi cầm lấy ly trà rời đi, ánh mắt có chút chán ghét mà liếc.
Thành Vương cũng bị ánh mắt ấy làm cho giật mình, chẳng biết mình làm gì sai cả. Nhưng rồi cậu lại bị sự thoa thuốc vụng về của Đường Bảo làm cho cười.
"Lại đây! Bổn vương thoa giúp cho!" - Thành Vương vẫy tay gọi Đường Bảo lại. Đương nhiên là cậu không dám từ chối, đem hủ thuốc lại đưa cho Thành Vương.1
Vương gia nhẹ nhàng thoa thuốc tại vết thương, nhưng lần này Đường Bảo đỡ đau hơn nhiều. Lúc này, Vương gia mới có thể ngắm nhìn kĩ gương mặt này, thật sự rất dễ thương ấy. Thành Vương như vừa thoát khỏi một vòng mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-phi-ta-day-da-tro-lai/959150/chuong-7-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.