Tại trụ sở cảnh sát, cậu Thiên vẫn đang vùi đầu trong một đống ảnh về vụ án của Minh Liên, lần đầu cậu ta cảm thấy khó khăn từ lúc hành nghề đến giờ.
Trời lúc này đã tối, không biết cậu đã xem đi xem lại vụ án này biết bao nhiêu là lần. Vì quá mệt nên cậu thiếp đi mất lúc nào chẳng hay.
Ánh đèn bắt đầu chớp tắt, gió trong phòng nỗi lên một cách kì lạ. Cậu Thiên liêm diêm mở mắt dậy.
Một ánh sáng xanh phát ra từ người phụ nữ trước mắt. Cậu hoảng sợ lùi lại, nữ nhân kia dần dần tiến sát lại cậu. Ánh đèn cứ chớp tắt liên hồi, gió càng mạnh mạo hơn bao giờ hết. Cô ấy bay lên cao, ánh mắt phát ra luồng sáng xanh đáng sợ: "Người cậu đang tìm sẽ là người mà cậu không thể nào ngờ đến!".
"Hả?" - Cậu Thiên bật người tỉnh dậy, hoá ra chỉ là một giấc mơ. Nhưng nó lại cho cậu một sự tự tin đến lạ. Ngay lật tức cậu lấy nón rời đi, mà không quên đem theo chiếc đồng hồ bị cháy xém ấy
Một lúc sau, trong khuất tối bước ra là vị phi tử kia: "Ô! Mà cũng công nhận, làm ma vui phết đấy chứ! Chẳng thèm lo nghĩ gì nặng đầu cả!". Cô bay khắp căn phòng, tận hưởng sự tự do lâu nay không có.
"Mà mình cũng ngốc thật! Kêu đi giúp cô ấy trả thù mà lại không hỏi người giết là ai mới đau chứ!" - Cô bay giữa không trung gõ trán mình vài cái thật đau. Và rồi cô bắt đầu phóng xuyên thấu qua cửa sổ, bay theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-phi-ta-day-da-tro-lai/959144/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.