"Cô đi đâu vậy! Tôi vẫn không hiểu, cô đứng lại đó cho tôi" - Minh Liên nói mớ trong vô thức rồi bất ngờ ngồi bật dậy. Cảm giác này lại đến thêm một lần nữa, trán cô đầy những giọt mồ hôi, hơi thở cũng có chút gấp gáp hơn.
Cô hốt hoảng, chẳng biết nơi này là đâu. Minh Liên đang tự hỏi với bản thân rất nhiều câu hỏi trong đầu.
Trước mắt cô giờ đây là một căn phòng đầy xa lạ với màn đỏ chăn ấm, với bàn ghế, bình hoa đầy tinh sảo. Khung cảnh này đối với cô lạ lắm nhưng cảm giác vẫn mang đến sự quen thuộc đến lạ.
Cô tung mền loạn choạng bước khỏi giường. Nhưng khi nhìn cảnh vật sau lớp cửa sổ mờ ảo kia, cô đã thật sự tin rằng mình đã được trùng sinh mất rồi.
Những kí ức của nguyên chủ cứ lùa về, cứ như một dòng chảy của thời gian đang từng dòng chảy siết trong đầu cô.
Đột nhiên, tay cô bị giọt nước rơi làm ướt. [ Là nước mắt sao?Tại sao mình lại khóc? Mình đang khóc hay chính cơ thể này đang khóc vậy? ].
Ký ức đó là cuộc sống của vị phi tử kia từ lúc sinh ra đến khi thất sủng. Cô sinh ra với cha là một vị quan huyện nhỏ, và người mẹ là thứ thiếp của ông.
Từ nhỏ đã phải chịu đủ mọi bất công, tủi nhục. Vì xuất thân thấp kém nên dễ bị chà đạp, mọi việc từ trong ra ngoài đều là do cô đảm nhiệm. Dù cực khổ là vậy nhưng cô chẳng bao giờ biết oán than.
Năm Cơ Đế thứ 3, kỳ tuyển tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-phi-ta-day-da-tro-lai/959140/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.