Gò Ngao Đầu ngó thẳng xuống Phong Huyệt, là nơi cao trội tách biệt hẳn ở đầu bãi đá, đứng trên đó trời xanh bể ngọc đều thu trọn vào tầm mắt. Xưa kia, những người thợ khéo léo của đảo đã san phẳng đi những khối đá để tạo ra một khoảng không gian rộng chừng mười trượng vuông này với bốn bề được bao phủ bởi những bậc thềm đá quanh co như giải áo.
Đại hội sắp sửa diễn ra, để tử trên đảo nhanh chóng kéo về lũ lượt, kẻ đứng kẻ ngồi, đầu người lóp ngóp. Minh Đấu đang trò chuyện cùng Dương Phong Lai, trông thấy hàng người của Yêu Nguyệt Phong đi đến, lập tức sải bước tiến lên trước, quát chặn:
– Đồng Diệu, ông dẫn bọn chúng đến đây làm gì?
– Xem trò ấy mà. – Đồng Diệu nâng bầu rượu lên, trơ mặt cười hề hề: – Mọi người quanh năm vất vả, ta dẫn họ đến đây thư giãn.
– Đây là “Ngao Đầu Luận Kiếm”, ông cho là kịch hài hay xiếc khỉ? Lập tức dẫn bọn chúng biến ngay, ở lại đây còn gì là mặt mũi của dòng Kình Tức nữa!
– Không thể nói vậy được! – Đồng Diệu hớp một ngụm rượu, thong dong bảo: – “Ngao Đầu Luận Kiếm” mọi người đều có phần tham gia, đám thủ hạ của ta biết đâu chừng còn có thể chiếm luôn ngôi đầu, khiêu chiến với một vài vị tôn chủ ở đây đấy.
Minh Đấu trừng mắt nhìn Đồng Diệu, mặt mày tái xanh. Dương Phong Lai thấy tình hình không ổn, vội bước lên khuyên giải:
– Minh Đấu à, đến thì cũng đến rồi, cần gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-phi-kinh/3282569/quyen-2-chuong-8-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.