"Âuuuuuuuuuuuuuuuu……"
"À auuuuuuuuuuuuuuuuu… (u hoài mỏi cả tay)
"Mẹ nó!!!! Cái quái gì thế này???!!!" Đô Kiều giật thót mình. Đám sói điên này không phải vốn rất yên tĩnh sao? Vì lẽ nào chúng đột ngột lên cơn tru tréo điên tai nhức óc đến vậy??
Không, không hẳn là đinh tai nhức óc không thôi. Những tiếng tru tréo trong đêm này nghe chẳng khác gì tiếng ma quỷ đang gào réo gọi hồn, chẳng chút dễ chịu tẹo nào làm cả Đô Kiều cùng đám binh lính gợn hết cả gai óc. Hắn đánh răng va lộp cộp bảo binh sĩ:
"Bắn tê… bắn tên! Bắn tên!!!! Giết sạch đám chó hoang này đi!!!!"
"Vân… vâng, Nhị tướng quân…"
Đám binh lính đáp bằng tràng âm thanh bé tý trong cổ họng. Chúng run run kéo cung cài tên, giương lên nhắm vào hai bên đồi rồi phóng ra mấy phát qua loa lấy lệ.
Mấy phát tên lả tả bay vèo vèo, cấm lập cập vào những tảng cây đang chìm trong bóng tối, cũng mang theo hy vọng của đám binh lính rằng như thế này là quá đủ để dọa đám ác lang chạy mất.
"Như thế! Cho chúng mày biết tao là a… hả???!!!"
Đô Kiều còn chưa kịp vểnh mũi nói hết câu thì từ trong rừng sâu thăm thẳm, từng dãy từng dãy lửa cháy hừng hực bất ngờ bộc phát. Sau đó là hàng loạt những vật nhọn hoắc, dài ngoằn vù vù đột ngột hiện ra tủa về phía bọn chúng.
"Mưa tên!!!!! Tên bắn!!!!"
"Aaaaa!!!!!!"
Biến cố bất ngờ khiến đám quân lính không kịp chuẩn bị, chúng nhao nhao la hét, cũng nhao nhao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-nam-ky/2000229/chuong-164.html