"Từ từ, từ từ, gượm đã. Ngươi nói cái gì? Man tặc sẽ tìm cách phá vòng vây? Hừ! Không thể nào!" Một kẻ phì cười, vung tay cắt ngang lời người khác
"Vì sao lại không? Chúng đã là cá trong chậu, chim trong lồng. Chúng có thể làm liều lắm chứ?" Tên kia bị chặn họng, tâm lý cực kỳ khó chịu dí sát mặt vào hỏi dồn.
"Ầy…. Phương huynh, ngươi động não thêm đi, chúng ta hiện tại chỉ mới vây ba mặt. Giờ này chúng còn chưa biết rằng mình đã là cá trong chậu đâu." Tên này vừa lấy tay đẩy mặt kẻ kia ra, vừa nghiêng đầu ra sau né tránh, lời nói đưa ra tuy khá là chỉnh chu lịch lãm nhưng trên mặt lại mang theo một vẻ khinh bỉ đến cùng cực.
"Không thể chủ quan được. Lỡ may chúng cử thám báo…" Một tên khác thấy đồng sự của mình bị xúc phạm như thế không vui chen vào.
"Thám báo?" Mấy tên bên này nhìn nhau phá lên cười.
"Thám báo ở đâu ra, chúng ta nhìn chúng chằm chằm, từ tối qua đến hiện giờ không phải chúng cúi đầu bỏ trốn thì cũng là bị đánh cho nát hết tinh thần. Chúng sợ hãi co cụm lại sợ còn chưa cảm thấy an toàn ấy chứ, ở đó mà còn dám cử thám báo." Tên đứng đầu nâng tay lên chỉ thẳng vào bản đồ treo trên giá phân tích.
"Đúng đấy, Phương huynh, hơn nữa ngươi cũng đã thấy rồi. Man tặc cùng chúng ta đánh nhau từ tối hôm trước đến sáng, rồi nay lại đánh từ sáng đến tối không thua thì cũng bại, liên chiến liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-nam-ky/2000223/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.