Trong khi hai quân đang sống mái với nhau hết sức mãnh liệt thì không xa lắm bên phía dòng sông Hoài, Hán quân Trung lang tướng Cao Lãng đang ngồi bên một cành cổ thụ. Ánh mắt y nheo lại nhìn về phía chiến trường chướng khí mù mịt, hắn nhai nát cọng cỏ trong miệng mới phì nhổ xuống đất buông lời thô tục:
“Mẹ kiếp, lão Hoàng Do đúng là một tên giả heo ăn thịt cọp!”
Đám Hán binh đang mở to mắt nhìn về phía cây cầu nổi dưới dòng sông nghe thấy chủ tướng càm ràm thì vội thụt cả cổ lại. Chúng thầm đánh mắt bảo nhau giữ im lặng đừng nên tham gia trò chuyện cùng y. Tất nhiên, đàm tiếu về một tên Trung lang tướng đối với bọn tiểu binh như chúng cũng nguy hiểm chẳng kém đứng cởi trần đứng đón gió mưa là bao. Và đương nhiên tội coi nhẹ lời nói của thượng quan, giả câm giả điếc khi cấp trên cần a dua cũng nguy hiểm chẳng kém, Cao Lãng đợi mãi chả thấy tên nào tham gia cùng y thì mặt hổ giận dữ. Y vớ tay túm lấy tên binh sĩ đang cầm kèn lệnh gần nhất, mặc cho hắn van xin năn nỉ ý kéo sát hắn vào người há miệng gằn:
“Làm gì ồn ào? Lão tử ăn ngươi được đâu mà khóc lóc như mấy ả man nữ thế kia? Nói, lão tử nói đúng đúng không, Hoàng Do là một con cáo già, một kẻ tiểu nhân.”
Tên lính đâu dám lại làm phật lòng y vội khúm núm vâng vâng dạ dạ cho qua. Cao Lãng thấy thế càng giận dữ, hắn dùng bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-nam-ky/2000039/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.