Khi mọi người còn đang ngủ ngon giấc thì Đào Nhất đã bị dựng đầu dậy cùng đám quân bếp, đương nhiên không phải để đi nấu cơm nướng thịt, mà là đi huấn luyện. Hắn lầm lì cầm lấy chiếc khăn qua loa chà sát lên mặt, ngụm một họng nước súc òng ọc cho bớt khô cổ theo mệnh lệnh của Nhài Hương trước khi bị cô bạn gái lôi xềnh xệch về cánh rừng thưa cách nơi đoàn quân nghỉ qua đêm không xa. Thông thường chỉ một hai phút nữa là toàn bộ Lĩnh Nam quân sẽ tề tụ đầy đủ và bắt đầu buổi huấn luyện sáng của họ, đây là công việc thường xuyên từ khi họ được vinh dự lập quân đến nay. Nhờ vào cô người yêu nên Đào Nhất lúc nào cũng đến sớm, nhưng bọn họ luôn luôn không phải người đến sớm nhất, hôm nay cũng vậy.
Khi hai người bước đến cánh rừng thì đã thấy có mấy chục binh sĩ đang quây quần quanh một khu đất được chất đầy gậy gỗ với đủ thứ hình thù kì lạ, vừa trầm trồ quan sát vừa đánh giá. Đây đã không phải lần đầu tiên bọn họ thấy những dụng cụ này, mà kể từ ngày thứ hai sau khi quân sư tỉnh dậy họ đã gặp chúng. Chính xác đây chính là dụng cụ tập luyện của Khải Minh, và của chỉ riêng mình cậu ta. Bao tải đeo trên lưng chất đầy đá và cát, hai tay giữ ngang một cây mác đồng (câu liêm thương của người Việt) thật nặng, hai chân phải không ngừng di chuyển quanh những tán lá cây rậm rạp lại còn cất giấu không ít những khúc côn gỗ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-nam-ky/2000024/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.