Đào Kỳ nghiêm túc nhìn tên bách phu trưởng xác minh:
“Các ngươi mau nói rõ, gặp ở nơi nào?”
Tên kia cũng đã biết người hỏi mình là Đào Hầu nên kính cẩn cúi đầu thưa:
“ Bẩm Đào hầu, lúc nãy chúng ta đi thăm dò con sông ở phía Nam thì phát hiện một đàn voi đang uống nước và tắm rửa gần đấy.”
“Đàn có bao nhiêu con? Bao nhiêu con lớn?” Phương Dung lúc này cũng hào hứng hỏi.
“Tầm mười đầu, quá nửa đã lớn.”
Trưng Trinh nghe vậy vui mừng nói: “Quân ta vốn chỉ có hơn hai mươi voi chiến, nay lại có một đàn lớn như vậy, nếu chúng ta có thể thu phục được chúng thì thật tốt.”
Đào Kỳ lắc đầu cười khổ: “Thuần hóa voi hoang nào có dễ như vậy. Chỉ nói bắt chúng đã khó khăn, muốn chúng ngoan ngoãn nghe lời cũng phải mất một đoạn thời gian, càng đừng nói đến huấn luyện cùng ra trận giết địch rồi.”
Mọi người biết hắn nói đúng nên cũng hô to đáng tiếc, lúc này Thục nương cười tươi nói:
“Đó là bình thường, mọi người quên Khí thôn có thể trao đổi với loài vật sao?”
“Đúng, sao ta có thể quên!” Đào Kỳ nghe vậy sực nhớ, hắn vui vẻ tìm bóng dáng tên Âu Mạn đang vuốt ve con sói vương trong sự xum xuê của đám trai trẻ mà nói: “Nếu có người thuần thú giúp đỡ, không chừng chúng ta có thể ép chúng nghe lời.”
Trưng Trinh cũng vui vẻ nói: “Được, vậy chúng ta mau đi xem xem.” đoạn nàng vui vẻ dắt tay Thục Nương cùng Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-nam-ky/2000020/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.