"Họ đã chịu quá nhiều áp lực." Âu Khanh lau hai bàn tay đầy nước thuốc, bước đến bên cạnh Minh rồi nói. "Vốn dĩ lúc đầu Khí thôn sẽ không thể giúp Hai Vương một cách triệt để được, đó là vì không có tướng thiên mệnh xuất hiện. Không có thiên mệnh, vua có tài giỏi cũng không thể thắng được sau cùng, cho nên ta cũng chỉ có thể nhịn khó chịu trong lòng mà phái đệ tử đắc ý là Thục đi giúp các nàng. Cháu có biết vì sao không?"
Minh thờ thẫn lắc đầu, ánh mắt vẫn không rời khung cảnh bên dưới, suy nghĩ một lúc, hắn đoán mò "Là vì cái tổ quy chết tiệt kia đi?"
"Tổ quy chết tiệt?" Âu Khanh bật thốt, rồi hắn ha hả cười vang nói "Đúng nó chết tiệt, cực kỳ, ta thật đồng ý với cháu!" Lau nước mắt bằng bàn tay già nua, hắn kể. "Khi thiên mệnh Cao Lỗ bị Triệu quân giết chết bằng chính thứ vũ khí mà chúng ta vất vả bao nhiêu năm liền mới chế tạo ra được dâng cho minh quân Thục Phán, Khí thôn đã từng có nhiều luồn tranh cãi về cái này tổ quy. Tình huống sao, không khác bây giờ là bao nhiêu..." ông chậm rãi kể.
"An Dương Vương? Cao Lỗ?" Minh không thể không bị những cái tên này đánh đến choáng, hắn xác nhận.
"Cháu không nghe lầm đâu. Là Cao Lỗ cùng Thục Phán." Ông gật đầu, đoạn bước sang cái nồi nước sôi, nhẹ nhành dùng chiếc đũa khuấy hai khuấy, lấy lên tấm vải trắng đã tiệt trùng rồi cầm.lấy nó bước vào trong nhà. Minh cũng hiếu kỳ đi vào theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-nam-ky/2000004/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.