Bát Nạn đại tướng quân Vũ Thị Thục thu hồi đôi song nguyệt đao, khoanh lấy hai tay đứng trên một gò đất, áo choàng sau lưng tung bay, ánh mắt sắc bén quan sát Hán quân đang trật tự lui lại. Cho đến khi quét đến gương mặt hung ác của tên Lưu An, nhìn thấy hắn giằng ra khỏi tay của Mã Phòng, không cam lòng đảo mắt dò xét quân mình rồi mới quăng người lên ngựa đi thẳng, nàng như có điều suy tư, khóe miệng không tự chủ nở nụ cười.
Nhảy xuống gò đất, chân rảo bước nhanh chóng về phía Khải Minh đang chống thương đứng thở hồng hộc, nàng lạnh giọng nói. "Ngươi, làm ta thất vọng!" Minh im lặng không phản bác nàng, hắn biết thân là quân sư, lại xung động lao vào tham gia một màn đấu tướng là hết sức ngu ngốc, nhất là hắn lại đồng ý tiếp nhận một trận đấu mà mình cơ bản không hề có một phần thắng. Thế nhưng, nếu như có thể trở lại lúc trước, Minh vẫn quyết định lao vào như cũ. Đây là vì hắn ý chí, hắn muốn có sức mạnh nắm trong tay vận mệnh của mình, hắn không muốn mình yếu đuối vô dụng trước mọi người. Quan trọng hơn là Minh cảm thấy nếu hắn lui bước khi Đặng Hồng khiêu chiến, thì cái cảnh giới huyền diệu vừa nãy sẽ biến mất không còn, và hắn sẽ mất đi cơ hội lĩnh ngộ có một không hai này. Thở dài nhìn Minh, Thục nương không có tiếp tục khiển trách hắn mà chỉ nhắc nhở.
"Tốt nhất ngươi nên nhớ kỹ những kinh nghiệm thu được hôm nay, đừng để ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-nam-ky/1999994/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.